Ghét lộc
Truyện ngắn mini của VÕ TẤN CƯỜNG
Xóm Thạnh Mỹ xôn xao bởi vụ án giết người vừa được công an phát hiện. Hung thủ là một thằng bé mới mười bốn tuổi. Kẻ giết người tên Tý con của một chủ tiệm bán vải khá giả. Thằng Tý bị công an bắt vì tội vô ý giết một bé gái mười tuổi để lấy đôi bông tai. Công an chưa lý giải được tại sao Tý lại giết người. Không phải Tý lấy bông tai để bán lấy tiền mà là lấy xong rồi ném bỏ… Tý mê trò chơi điện tử đến nỗi quên cả ăn ngủ. Nhiều ngày nó bỏ học chìm đắm vào không gian ảo với những trò chơi bạo lực chém giết. Nó không thích ở nhà. Những cuộc cãi vã thường xuyên của cha mẹ khiến Tý chán ngán và mệt mỏi. Khi công an hỏi tại sao lại giết người thằng Tý nói: "Con thấy con nhỏ này đeo bông tai giống hình lộc cây. Con thấy ghét định tháo bỏ. Nó tưởng con giựt của nó. Nó chửi con thế là con ghét, con xô nó té đập đầu xuống nền xi măng. Con tháo đôi bông tai có hình giống lộc cây và ném vào bụi cây....".
Tý có sở thích quái lạ là thường đái lên những lộc non của những hạt cây hoang mọc ở cạnh hiên nhà. Nó thích thú quan sát những lộc non bị héo rũ thui chột. Hàng ngày, ngoài giờ học và chơi điện tử nó tha thẩn ở khoảng đất trống cạnh hiên nhà. Tý không biết làm gì để khuây khỏa. Nó nhìn thấy những mầm biếc nảy lên từ những hạt nhãn mà người ta ăn xong rồi ném cạnh hiên nhà. Nó chợt thấy ghét những mầm cây trông giống hình chiếc bông tai. Thằng Tý ngồi chồm hổm lên mầm cây và đái. Nó thích thú nhìn dòng nước vàng nhợt tuôn xối xả lên lộc biếc. Tự dưng một sự thích thú và hả hê tràn ngập tâm hồn thơ ngây của Tý. Tý chợt nhớ một ngày mẹ của Tý đi xa mua vải về bán. Đi học về Tý bước vội vào nhà và sững người khi trông thấy ba nó đang ôm ấp một người phụ nữ trẻ. Hai người đang ngồi trên ghế sa-lông người phụ nữ gục đầu lên vai người đàn ông và hướng mặt ra phía cửa. Tý đứng sững và nhận ra vẻ mặt mê dại của người phụ nữ.
Tý chợt nhận ra chiếc bông tai hình lộc cây của người phụ nữ sáng lấp lóa. Tý đứng chôn chân nhìn. Màu vàng lấp lóa giữa không gian. Tý bỏ ra ngoài hiên nhà và ngồi bệt xuống đất. Lát sau nghe tiếng hai người trò chuyện Tý bước vào nhà. Ba nó và người đàn bà đang ngồi trò chuyện như hai người xa lạ. Bước vào toa- lét rửa mặt Tý trông thấy chiếc bông tai hình lộc cây nằm trên nền gạch. Tý lấy bỏ vào túi. Lát sau Tý nghe giọng nói người phụ nữ oang oang: Anh ơi. Em mất chiếc bông tai rồi.....Hồi nãy em tắm.... Ba Tý nói: Để anh tìm xem... Em chờ chút..... Ba Tý bước vào phòng tắm thấy Tý đang rửa mặt liền hỏi:Con có thấy chiếc bông tai nào không? Tý nói: Con không biết..... Nhìn vẻ mặt lơ ngơ của Tý người đàn ông như đoán được nỗi lo sợ của thằng bé. Ba Tý nói: Thiệt không. Để ba kiểm tra xem nào....Ba nó lục tìm khắp người nó và phát hiện chiếc bông tai nằm trong túi áo ngực. Người đàn ông cất giọng bực tức: Cái gì đây? Sao vậy Tý. Sao con tham lam vậy? Con lấy để làm gì? Tý nói: Con ghét ba...Con ghét bà khách kia. Con định lấy...... Người đàn ông hỏi dồn dập: Con nói gì? Lấy cắp như vậy là xấu lắm. Con lấy làm gì? Định bán lấy tiền hả? Con đâu có thiếu tiền đâu..... Tý thản nhiên đáp: Con ghét.... Thì lấy.....ném bỏ.... Con ghét....
Công an đã tìm được chiếc bông tai là vật chứng nằm trong bụi cây. Điều tra viên hỏi: Đây có phải là chiếc bông tai cháu đã lấy của cô bé hay không? Tý thản nhiên đáp: Dạ phải. Điều tra viên hỏi: Cháu lấy chiếc bông tai này để làm gì? Tý ấp úng một lát và nói: Cháu ghét...... chiếc bông tai hình lộc cây......